Chương 592 - Bàn Về Một Ngàn Cách Cải Tạo Tra Nam
Công Tôn Trác Ngọc vốn đã đi, nghe vậy lại quay lại, lườm Diệp Vô Ngân, nghiêm túc nói: "Ngươi có thể chửi y là gian thần, nhưng không được chửi y là hoạn quan. Nếu ta nghe thêm lần nữa, ta không đảm bảo sẽ không kéo cô nương ở Lạc Hoa ra đây đâu."
Đỗ Lăng Xuân có thể không phải là người tốt, những việc y làm cũng đáng bị lên án, nhưng những lời ác ý không nên rơi vào khiếm khuyết thân thể của y. Giống như một kẻ què trộm đồ bị bắt, người ta nên chỉ trích hành vi trộm cắp của hắn, chứ không phải chân què của hắn.
Diệp Vô Ngân nghe vậy cắn răng không nói, một lúc sau mới từng chữ từng chữ nói: "Kẻ làm ác sẽ không có kết cục tốt."
Công Tôn Trác Ngọc gật đầu: "Câu này ta tin bảy phần."
Kiếp trước anh chẳng có kết cục tốt gì.
Ngô Việt ẩn trong bóng tối, thấy Công Tôn Trác Ngọc ra ngoài, lặng lẽ quay người rời đi, trở về Tư Công Phủ.
"Hắn thật sự nói vậy?"
Đỗ Lăng Xuân đang trong thư phòng luyện chữ, nghe vậy nét bút khựng lại, mực nước không ngừng thấm ra, loang rộng thành một vệt lớn. Bức chữ vừa luyện xong đã bị hỏng.
Ngô Việt đứng không xa, vẫn mặt không biểu cảm, cung kính nói: "Thuộc hạ không dám lừa."
Đỗ Lăng Xuân không nói, vo giấy thành một cục ném đi, đổi sang tờ khác. Y đã cố gắng hết sức để luyện theo nét chữ của Công Tôn Trác Ngọc, nhưng vẫn thiếu vài phần lực đạo. Giờ nghe Ngô Việt bẩm báo, càng mất đi nét bút.
Trái tim lạnh lẽo tàn nhẫn bỗng mềm đi một chút.
Đỗ Lăng Xuân nhắm mắt lại: "Biết rồi, lui đi."
Ngô Việt ngẩng đầu: "Tư công, tên thích khách đó xử lý thế nào?"
Móc thịt, lóc xương, hay móc mắt? Dù sao kẻ chọc giận Đỗ Lăng Xuân chưa bao giờ có kết cục tốt.
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .