Chương 563 - Bàn Về Một Ngàn Cách Cải Tạo Tra Nam
Đỗ Lăng Xuân nhớ tới việc Ngô Việt vừa rồi ngăn cản anh, ngừng một chút rồi nói: "Ngày sau anh muốn đến thì cứ đến, ta sẽ căn dặn một tiếng, không ai ngăn cản ngươi nữa."
Cứ như thể căn thư phòng này chỉ là một gian phòng bình thường nhất, không cất giấu bất cứ bí mật nào, có thể để anh tự do ra vào.
Công Tôn Trác Ngọc đương nhiên hiểu ý y, trong lòng có chút vui mừng, thấp giọng đáp: "Khi nào Tư công có mặt, ta sẽ đến. Tư công không ở, ta cũng sẽ không đến."
Câu nói này nghe ám muội đến kỳ lạ, chỉ chốc lát liền khiến người ta đỏ cả tai.
Đỗ Lăng Xuân lúng túng "ừm" một tiếng, đầu óc vẫn trống rỗng, không biết nên đáp lời thế nào.
Công Tôn Trác Ngọc không muốn quấy rầy y nghỉ ngơi, ở lại thêm một lát mới lưu luyến buông tay: "Vậy Tư công nghỉ sớm, ta về phòng trước, ngày mai gặp lại."
Đỗ Lăng Xuân mím môi: "Biết rồi."
Y cũng muốn nói một câu "nghỉ sớm đi", nhưng mấy từ ấy nghẹn lại nơi cổ họng, không nói ra được, chỉ có thể đứng nhìn theo bóng lưng Công Tôn Trác Ngọc rời khỏi phòng.
Ngô Việt lặng lẽ canh giữ bên ngoài, hai tay ôm kiếm, bất động như một bức tượng. Nghe thấy tiếng cửa mở, hắn ngẩng đầu nhìn, liền thấy Công Tôn Trác Ngọc bước ra từ thư phòng.
Công Tôn Trác Ngọc cũng thấy hắn, lên tiếng chào: "Ngô thị vệ."
Ngô Việt khẽ gật đầu: "Công Tôn đại nhân."
Công Tôn Trác Ngọc giơ ngón tay giữa lên: "Ngươi mới là hái hoa tặc!"
Tính tình anh vẫn nhỏ nhen như trước. Nói xong câu ấy, mặc kệ biểu cảm sững sờ của Ngô Việt, phủi tay áo, quay về phòng ngủ.
Công Tôn Trác Ngọc chỉ chờ trời sáng để đi tìm tung tích hung thủ, nhưng không ngờ vừa tỉnh dậy, anh đã nghe được một tin chấn động—
Đường Phi Sương bắt được hung thủ!
Tác giả có lời muốn nói:
Công Tôn Trác Ngọc: Không được! Tôi không tin, tôi không tin, tôi không tin!
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .