Chương 535 - Bàn Về Một Ngàn Cách Cải Tạo Tra Nam

 

 

Loại vụ án này phiền phức nhất. Hung thủ võ công cao cường, xuất quỷ nhập thần, rất có khả năng không liên quan gì đến nạn nhân, tra xét chẳng khác nào mò kim đáy bể.

Công Tôn Trác Ngọc tháo găng tay ra, hỏi ông lão:"Ba người này trước khi chết đều nhận được một bài thơ, vật đó vẫn còn chứ?"

Ông lão đáp: "Tất nhiên còn, đại nhân chờ một chút, lão phu sẽ đi lấy."

Nói xong, ông lão bước chậm rãi ra khỏi phòng lạnh.

Công Tôn Trác Ngọc tranh thủ nhìn về phía Đỗ Lăng Xuân, thấy môi y đã tái nhợt, không nhịn được cất tiếng hỏi: "Tư công lạnh rồi sao?"

Đỗ Lăng Xuân đương nhiên rất lạnh. Y là hoạn quan, sức khỏe không được như nam tử bình thường, ở đây lâu thì lạnh thấm vào toàn thân, khó mà chịu đựng nổi. Nghe hỏi, y hơi cau mày, đang định nói không sao, thì một bàn tay lạnh băng bỗng bị ai đó nắm lấy.

"..."

Công Tôn Trác Ngọc có chút ngượng ngùng cúi đầu, nắm lấy một tay của Đỗ Lăng Xuân, khẽ nói:"Hạ quan tập võ nhiều năm, khí huyết dồi dào, tự nhiên không sao. Nơi này rất lạnh, tư công đừng để nhiễm phong hàn."

Anh có nội lực trong người, chỉ trong chốc lát đã khiến tay của Đỗ Lăng Xuân ấm lên. Ban đầu chỉ đơn thuần muốn làm ấm tay, nhưng chẳng hiểu sao, dưới sự che chắn của tay áo, lại bất giác biến thành tư thế mười ngón tay đan xen vào nhau.

Đỗ Lăng Xuân khẽ giãy giụa hai lần nhưng không thoát được, trong lòng bỗng trào lên một cảm giác khác thường. Y nghiêng đầu dời tầm mắt, trong lòng vừa thẹn vừa giận, thầm mắng: "Công Tôn Trác Ngọc cái tên khốn kiếp này, vừa sờ xác chết xong đã đến sờ tay của y!"

Công Tôn Trác Ngọc không biết trong đầu Đỗ Lăng Xuân đang nghĩ gì, chỉ cảm thấy hai tai nóng bừng, bàn tay lặng lẽ mơn trớn đầu ngón tay thon dài mảnh mai của đối phương dưới tay áo, cảm thấy bàn tay này thực sự quá đẹp.

. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 

. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 

. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 

. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .