Chương 530 - Bàn Về Một Ngàn Cách Cải Tạo Tra Nam
Mấy chữ đơn giản rơi vào tai người khác không khỏi khiến họ nghĩ ngợi nhiều hơn. Nhất là Đỗ Lăng Xuân vốn tính đa nghi, không chừng sẽ nghĩ rằng Công Tôn Trác Ngọc có hai lòng. Rõ ràng, đây là Lãnh Vô Ngôn đang khéo léo đào hố.
Tống Khê Đường đứng một bên không khỏi lo lắng.
Công Tôn Trác Ngọc lại thẳng thắn nói: "Quả thực không muốn."
Lãnh Vô Ngôn không ngờ anh lại nói thẳng như vậy, theo bản năng nhìn về phía Đỗ Lăng Xuân. Thế nhưng y chẳng thấy chút giận dữ nào, chỉ nhàn nhạt đáp: "Hắn đến đây là để phá án, mấy chuyện lộn xộn này không làm được."
Trong lời nói rõ ràng mang theo sự thiên vị, ai nghe cũng hiểu được.
Lãnh Vô Ngôn lần đầu tiên trong đời đoán sai phản ứng của Đỗ Lăng Xuân. Hắn vốn nghĩ đối phương sẽ giận dữ hoặc âm thầm nghi ngờ khi nghe câu trả lời của Công Tôn Trác Ngọc. Nhưng kết quả lại hoàn toàn ngược lại, nhẹ nhàng cho qua chuyện như thế.
"Tư công nói phải."
Lãnh Vô Ngôn đành lên tiếng, nhưng lòng vẫn không giảm nghi ngờ. Hắn nghĩ, hành xử của Công Tôn Trác Ngọc rõ ràng không cùng một đường với bọn họ. Nếu anh là mật thám do Nghiêm Phục cài vào thì sao?
Công Tôn Trác Ngọc thực ra sau khi nói câu đó liền có chút hối hận, nếu lỡ làm Đỗ Lăng Xuân không vui thì sao. Anh nhấp một ngụm rượu, lén liếc nhìn lên ghế trên, lại bất ngờ bắt gặp ánh mắt Đỗ Lăng Xuân cũng đang nhìn mình, lập tức cúi đầu, sau đó không dám ngẩng lên nữa.
Rượu qua ba tuần, yến tiệc cũng tan.
Tống Khê Đường lại bất ngờ phát hiện ra hắn và Công Tôn Trác Ngọc rất hợp ý, chẳng hạn như cả hai đều yêu thích cổ vật, thư họa, kỳ trân dị bảo, nên trò chuyện rất hợp nhau.
Tống Khê Đường khi chia tay còn tỏ vẻ tiếc nuối:"Công Tôn đại nhân, ngày khác nhất định tại hạ sẽ thỉnh giáo ngươi về thư họa, mong ngươi không tiếc lòng chỉ giáo."
Công Tôn Trác Ngọc: "Đâu dám, chỉ là cùng nhau trao đổi mà thôi."
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .