Chương 511 - Bàn Về Một Ngàn Cách Cải Tạo Tra Nam

 

 

Hệ thống không biết từ đâu nhảy ra, "boing" một cái ngồi lên đầu anh: [Thân ái, suy nghĩ này rất nguy hiểm nha~]

Cái thân mình của nó giống như chất nhầy, vừa mềm vừa lạnh, Công Tôn Trác Ngọc luôn cảm thấy mình đang đội một thứ không thể nói ra trên đầu: "... Ngươi có thể xuống được không? Ta cứ thấy trên đầu mình có một bãi phân."

Hệ thống nghe vậy thì sững người, dường như trong một thời điểm xa xưa nào đó, từng có một ký chủ cũng nói câu tương tự. Nó lấy lại tinh thần, dùng đôi cánh của mình vỗ vỗ đầu Công Tôn Trác Ngọc: [Ngươi mới là phân, ngươi mới là phân.]

Công Tôn Trác Ngọc né tránh hai cái, thấy không đau gì cả thì mặc kệ nó luôn. Anh khoanh tay đứng dựa vào cửa, chờ Thạch Thiên Thu mua ngựa trở về, nhìn mặt trời mọc mà thầm nghĩ: "Ta sắp phải vào kinh thành rồi."

Nơi đây là trung tâm của phồn hoa thiên hạ, cũng là nơi anh mất mạng ở kiếp trước.

Hệ thống vẫn nói câu cũ: [Phải làm một vị quan tốt.]

Lần này nó không đánh anh nữa, chỉ nhẹ nhàng dùng cánh vuốt đầu anh.

Công Tôn Trác Ngọc nghe câu đó đến mức tai mọc kén. Anh thấy nha hoàn đã thu dọn xong hành lý, bèn quay vào tiểu Phật đường, từ biệt lão phu nhân, nói rõ với bà chuyện mình phải đi xa.

Lão phu nhân không nói nhiều, chỉ dặn: "Đi đi, nhưng phải sớm trở về, Giang Châu mới là nhà của ngươi."

Công Tôn Trác Ngọc cúi đầu: "Hài nhi đến kinh thành sẽ gửi thư về báo bình an, nương cũng phải bảo trọng thân thể."

Không lâu sau, Thạch Thiên Thu trở về. Hai con ngựa tốt màu hồng tía, tốn không ít ngân lượng, ở hiện đại thì cũng tương đương siêu xe. May mà chỉ đi hai người, thêm vài người nữa thì Công Tôn Trác Ngọc đành đi bộ.

Hai người lên đường đến kinh thành. Tính cả thời gian nghỉ chân tại các khách điếm vào ban đêm, phải mất đúng mười lăm ngày mới tới nơi.

Đây là nơi phồn hoa nhất thiên hạ, cũng là trung tâm quyền lực.

. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .