Chương 507 - Bàn Về Một Ngàn Cách Cải Tạo Tra Nam
Công Tôn Trác Ngọc nghĩ, bà luôn nhốt mình trong Phật đường, bình thường cũng không mấy khi ra ngoài, coi như nhân dịp này thư giãn một chút, bèn đồng ý. Hai mẹ con vừa đi vừa trò chuyện dọc đường.
Lão phu nhân hỏi: "Xung quanh đây đều là ruộng đồng sao?"
Công Tôn Trác Ngọc nhìn quanh rồi đáp: "Dưới chân núi thì có, trên núi thì không nhiều."
Lão phu nhân tuy mắt kém, nhưng ánh nhìn vẫn hiền từ: "Mong rằng năm nay bá tánh có được một vụ mùa bội thu, gia đình thường dân chỉ cầu no ấm, chẳng mong gì hơn."
Đường núi lởm chởm đá vụn, càng đi sâu thì lại dần bằng phẳng hơn. Lão phu nhân như có cảm giác, bỗng hỏi: "Trác Ngọc, có phải đã gần đến mộ cha ngươi rồi không?"
Công Tôn Trác Ngọc ngạc nhiên, nghĩ bụng bà làm sao biết được, nhìn về phía tấm bia mộ phía trước, đáp: "Nương, mắt nương khỏi rồi sao?"
Lão phu nhân lắc đầu: "Mắt ta vẫn mù, sao mà khỏi được. Chỉ là mắt mù, nhưng lòng ta thì không."
Đang nói, họ đã đến trước mộ.
Bà dò dẫm đưa tay chạm vào tấm bia đá lạnh buốt, từ từ vuốt xuống, lần lượt lướt qua hai chữ "Công Tôn", tiếp tục hạ tay, cuối cùng dừng lại ở hai chữ "Liêm Kính". Bà khẽ vuốt ve hai chữ ấy một lúc lâu, đầy yêu thương.
Công Tôn Liêm Kính, đó là danh tự của lão đại nhân. Cuộc đời ông, quả thực xứng đáng với cái tên này.
Lão phu nhân khẽ thở dài: "Trác Ngọc, cạnh bia mộ có cỏ dại không?"
Công Tôn Trác Ngọc nhìn quanh một lượt, đáp: "Nương, không có."
Lão phu nhân không nói gì thêm, quỳ xuống chiếc bồ đoàn, cắm ba nén hương vào lò đã đầy tro hương, lạy hai lạy, rồi nói: "Trác Ngọc dạo này đã có chút tiền đồ, nghe các nha hoàn bảo ngươi phá được hai vụ án lớn, sau này nói không chừng cũng sẽ được bá tánh yêu mến như cha ngươi."
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .