Chương 428 - Bàn Về Một Ngàn Cách Cải Tạo Tra Nam

 

Chương 172

 

Công Tôn Trác Ngọc khi xuyên không đến đây, còn là một đứa trẻ sơ sinh. Những thứ người đọc sách thời đại này phải học anh đều đã học qua, cầm kỳ thư họa miễn cưỡng cũng biết, không đến mức tinh thông, nhưng lúc quan trọng lấy ra làm dáng vẫn đủ.

Thư họa trọng ý cảnh, sơn thủy là trên hết, hoa cỏ đứng thứ hai, điểu thú nhân vật thì không đáng kể. Theo Công Tôn Trác Ngọc thấy, phong cách tranh của Đại Nghiệp hiện tại vẫn đang trong giai đoạn phát triển tìm tòi, chưa thể thoát khỏi gông cùm rườm rà.

Anh nằm sấp trên bàn suy nghĩ một lát, kết hợp ưu nhược điểm của những bức tranh nổi tiếng từ xưa đến nay, trong đầu dần có khung cảnh, sau đó mới nghiền tốt màu, bắt đầu vẽ phác thảo.

Công Tôn Trác Ngọc đối với bất kỳ việc gì có lợi cho con đường quan lộ đều rất chú tâm, hai ngày sau đó luôn ở trong thư phòng không ra ngoài. Khi lão quản gia do dự không biết có nên lắp ráp một phần lễ hậu để giữ thể diện cho anh không, Công Tôn Trác Ngọc cuối cùng cũng từ thư phòng đẩy cửa ra.

"Quản gia, tìm một hộp gấm đựng cuộn tranh thư họa."

Anh ôm một cuộn tranh trong lòng, bước chân nhanh như bay về phía phòng ngủ, không biết nhớ ra gì, lại quay lại: "Đúng rồi, chuẩn bị sẵn xe ngựa, sau khi bản quan tắm rửa thay y phục sẽ đi thăm tri phủ đại nhân."

Lão quản gia đã quen với tính cách lăng xăng của anh, liên tục đáp ứng, lập tức sắp xếp nha hoàn hầu hạ anh tắm rửa.

Công Tôn Trác Ngọc đối với chất lượng cuộc sống yêu cầu rất cao, ăn mặc ở đi lại đều tinh tế, ngay cả thường phục cũng là lụa thượng hạng. Tắm xong, nha hoàn bưng đến một chiếc áo dài màu lam bảo, ai ngờ Công Tôn Trác Ngọc chỉ nhìn thoáng qua liền bảo đổi: "Đổi bộ rẻ tiền hơn."

Hoa lệ lòe loẹt, vừa nhìn đã biết giống một kẻ tham quan.

Tiểu tỳ nghe vậy không hiểu, dùng tay áo che miệng cười: "Đại nhân, nếu là đi bái phỏng tri phủ đại nhân, cớ sao không mặc cho thể diện, mà lại chọn áo quần tầm thường như vậy?"

Công Tôn Trác Ngọc trong lòng nghĩ, lão đầu tri phủ kia thì có gì đáng để bái phỏng, mục tiêu của anh là vị đại quan từ trên triều đình xuống thị sát. Trước khi chưa thăm dò được tính tình của đối phương, dĩ nhiên vẫn nên khiêm nhường một chút. Nhưng ngoài miệng lại nói: "Con gái con đứa lắm chuyện thật đấy, mau đi tìm y phục, chậm trễ giờ là ta trừ tháng lương của ngươi."

. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .

. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .

. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .

. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .