Chương 399 - Bàn Về Một Ngàn Cách Cải Tạo Tra Nam
Bên cạnh, một thiếu niên công tử chừng mười lăm, mười sáu tuổi khẽ nói: "Phụ thân bớt giận, quan viên Đại Nghiệp chúng ta rất đông, phỏng chừng kẻ ngồi không ăn bám chỉ là thiểu số."
Vị lão gia không đáp, nhấp một ngụm trà, có lẽ thấy trà không ngon lắm nên đặt lại, rồi đứng lên nói: "Đi, chúng ta đến xem thử."
Thiếu niên công tử muốn ngăn cản, nào ngờ lại bị một nam tử áo tím giữ tay lại. Người này từ đầu đến cuối không nói lời nào, thân hình mảnh khảnh, làn da trắng hơn cả nữ nhân. Lông mày và ánh mắt dài, mang nét bất định khó phân biệt nam nữ, giọng nói âm trầm khàn khàn: "Trong bóng tối có cao thủ Đại Nội bảo vệ, công tử không cần lo lắng."
Thiếu niên công tử dường như rất tôn kính y, gật đầu đồng ý: "Ngươi nói có lý."
Đỗ Lăng Xuân lúc này mới buông tay ra, dùng khăn từ tốn lau đầu ngón tay, chậm rãi cất vào tay áo.
Mẹ chồng nhà họ Dư không chịu rời đi, quỳ trên bậc thềm ngoài công đường, dáng vẻ phong trần, nước mắt đầm đìa, dập đầu không ngừng: "Xin đại nhân thay lão thân đòi lại công bằng, xin đại nhân minh oan..."
Bên ngoài dần dần tụ tập một đám người đến xem náo nhiệt, người tốt bụng không nhịn được khuyên nhủ: "Lão bà, mau về đi, lỡ quỳ hỏng thân mình thì làm thế nào."
"Quan huyện sẽ không ra đâu."
"Tên cẩu quan này cấu kết với nhà họ Lưu rồi!"
Đúng lúc mọi người bàn tán xôn xao, cửa công đường lại kẽo kẹt một tiếng mở ra. Chỉ thấy hai bên công đường có ba ban nha dịch đứng thành hàng, dùi gõ xuống đất, đồng thanh hô: "Uy vũ!" Một người trông như sư gia từ trong đi ra: "Ai gõ trống kêu oan, vào đường kể rõ!"
Mọi người giật mình, không khỏi ngước mắt nhìn trời. Mặt trời mọc từ đằng Tây rồi sao, quan huyện vậy mà chịu mở công đường?!
Công Tôn Trác Ngọc mặc quan bào màu xanh lục nhạt cấp bảy, thắt đai bạc cửu hoàn, ngồi cao trên công đường, thoạt nhìn cũng ra dáng người đường hoàng. Dẫu anh luôn cảm thấy bộ quan phục màu này xấu muốn chết, mặc vào chẳng khác nào một con rùa xanh.
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .