Chương 374 - Bàn Về Một Ngàn Cách Cải Tạo Tra Nam

 

 

Cận Hành nhẹ nhàng vuốt ve sau gáy cậu, không biết phải làm sao mới tốt. Anh hôn đi vị mặn chát ở khóe mắt cậu, không rõ là mồ hôi hay nước mắt, ôm chặt lấy cậu, như muốn khảm vào tận xương tủy.

Văn Viêm dần mơ hồ, duy nhất cảm nhận rõ ràng là nụ hôn của Cận Hành. Cậu nghe thấy anh thì thầm bên tai, mơ hồ như gió thoảng, cuối cùng không biết từ lúc nào đã vượt qua ranh giới.

Cận Hành bất an trong lòng cuối cùng cũng lắng xuống. Anh nâng khuôn mặt Văn Viêm, mũi kề sát mũi, trán chạm trán, không ai trên thế gian này gần gũi hơn họ: "Còn đau không..."

"..."

Văn Viêm toàn thân run rẩy, không thể nói thành lời, mồ hôi thấm đẫm mái tóc.

Cửa sổ không đóng chặt, gió đêm từng cơn thổi vào, làm rèm cửa phất phơ. Loáng thoáng có thể nghe thấy tiếng côn trùng yếu ớt. Biển chỉ cũ kỹ ven đường phai màu đôi chút, những bóng cây ngô đồng xào xạc rủ bóng.

Cận Hành ôm Văn Viêm, chôn mặt vào cổ cậu, đầu ngón tay từng chút từng chút vuốt ve những vết sẹo trên người đối phương, nhẹ nhàng chậm rãi. Văn Viêm dường như cũng chẳng còn sức giãy dụa, nhắm mắt không biết đang nghĩ gì.

Cận Hành bỗng hỏi: "Khi ở trong đó, em có muốn anh đến thăm không?"

Chắc chắn là đã từng muốn.

Nhưng năm đầu không đến, năm thứ hai không đến, năm thứ ba vẫn không đến, nên không muốn nữa.

Lông mày Văn Viêm khẽ nhíu lại, quay đầu đi: "Không có."

Cận Hành biết cậu nói dối, vẫn không chịu buông tay, giữ chặt bàn tay cậu nói: "Em đánh anh một trận đi, giải tỏa đi..."

Văn Viêm vùng vẫy.

Cận Hành không chịu thả: "Một năm không đủ, thì hai năm, ba năm, để em đánh cả đời."

Anh áp sát mặt vào cậu, giọng nghiêm túc: "Sau này sẽ không bao giờ bỏ lại em một mình nữa..."

Văn Viêm sững người, Cận Hành lại càng siết chặt ôm vào lòng, giọng thì thầm như gió thoảng: "Anh yêu em..."

. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .

. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .

. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .

. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .