Chương 352 - Bàn Về Một Ngàn Cách Cải Tạo Tra Nam

 

 

Họ đang ở độ tuổi thanh xuân rực rỡ. Ở tuổi trẻ tràn đầy khí phách này, chỉ cần dốc hết sức làm một việc, dù thành công hay thất bại, kết quả cũng sẽ không quá tệ. Bởi vì con đường của tuổi trẻ vẫn còn rất dài, một kỳ thi không thể quyết định toàn bộ thành bại trong tương lai.

Cận Hành là chỗ dựa tinh thần, luôn mang vẻ phong thái ung dung, bình thản. Châu Khải nhìn anh, tâm trạng bỗng nhiên bình ổn hơn, ngồi xuống ghế bên bồn hoa, chờ đến giờ mở cổng trường thi.

Trường thi của Sùng Minh nằm ở một ngôi trường khác, cách khá xa. Cận Hành ngồi dưới bóng cây, trong lòng đoán xem cậu giờ này đang làm gì. Ôn bài? Chắc chắn không phải. Hút thuốc? Có khả năng.

Văn Viêm mỗi lần căng thẳng là thích hút thuốc.

Cận Hành nghịch điện thoại, dường như muốn gửi gì đó nhưng vẫn chưa chỉnh sửa xong lời, cứ viết rồi lại xóa. Mãi đến khi chuông báo vào phòng thi vang lên, anh mới dừng tay, nhấn nút gửi đi.

—Thi xong, chúng ta cùng đến thành phố A nhé.

Cận Hành viết hai chữ "Cố lên", lại xóa. Viết "Thi tốt", rồi lại xóa. Những lời đó đều không phải điều anh thực sự muốn nói.

Thi đại học kết thúc, ý nghĩa của cuộc sống mà anh được tái sinh lần này mới hoàn thành được một nửa. Chỉ khi mang theo Văn Viêm cùng rời đi, mới có thể coi là trọn vẹn. Họ sẽ không bị thua bởi thời gian, cũng không bị thua bởi khoảng cách.

Bởi vì tuổi trẻ bất khả chiến bại, không gì cản nổi.

Khoảng hai ba phút sau, bên kia mới gửi lại một tin nhắn. Văn Viêm chỉ nói đúng một chữ: "Được."

Đó chính là câu trả lời của cậu. Đối diện với mọi lựa chọn của Cận Hành, cậu vĩnh viễn chỉ có một đáp án này.

Cô Sầm nhìn thấy học sinh từng người một bước vào trường thi, lòng bàn tay đặt lên vai họ, rồi khẽ siết lại: "Làm bài tốt nhé, đừng căng thẳng."

"Cô ở bên ngoài đợi các em."

"Đừng sợ, thả lỏng đi."

Khi Cận Hành bước tới, cô Sầm cũng vỗ vai anh, dưới bóng râm của tán cây, nhẹ nhàng động viên:

"Làm bài tốt nhé."

Cận Hành gật đầu, bước vào phòng thi.

Mùa hè dài dằng dặc, là mùa phóng túng nhất trong bốn mùa. Còn mười tám tuổi cũng là độ tuổi ngông cuồng nhất trong đời người. Hai điều ấy giao hòa với nhau, kéo dài khoảng thời gian thanh xuân, làm phẳng lặng cả quãng đời sau này.

Buổi sáng chín giờ bắt đầu thi môn ngữ văn, buổi chiều ba giờ thi môn toán.

. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .

. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .

. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .

. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .