Chương 342 - Bàn Về Một Ngàn Cách Cải Tạo Tra Nam
Cận Hành hỏi: "Em lấy đâu ra?"
Văn Viêm lấp lửng đáp: "Tích cóp mà có."
Hiện tại, dù cậu có ra ngoài làm việc thì một tháng cũng chỉ kiếm được hơn ba nghìn. Số tiền này cậu đã dành dụm từ rất lâu. Nếu không tính đến khoản sinh hoạt phí Văn Tư Uyển gửi, thì không quá lời khi nói rằng Văn Viêm đã dốc hết tiền dành dụm của mình vào đây.
Cậu đối tốt với một người chính là như vậy, không hề do dự, cũng không hề tính toán.
Cận Hành cảm thấy số tiền trong tay mình nặng trĩu.
Văn Viêm hỏi anh: "Không thích à?"
Có chút thấp thỏm.
Cận Hành không nói gì, chỉ đưa tay ôm cậu vào lòng, rất lâu sau mới lên tiếng: "Thích."
Văn Viêm thầm thở phào nhẹ nhõm, đồng thời cũng có chút đắc ý. Cậu đã nói rồi mà, tặng tiền là thực tế nhất. Nhưng chưa kịp nói thêm điều gì, bên tai bỗng cảm nhận được một nụ hôn nhẹ, mềm mại mà nóng rực, dần dần trượt xuống và chạm đến môi.
Văn Viêm đối diện ánh mắt sâu thẳm của Cận Hành, hơi thở bất giác nghẹn lại. Đầu ngón tay không tự chủ mà siết lấy bờ vai anh, nhắm mắt lại, khẽ đáp lại nụ hôn ấy. Lưng cậu tựa vào lớp kính mát lạnh, phía sau là những chùm pháo hoa rực rỡ, còn gương mặt nghiêng đã trở nên mơ hồ dưới ánh sáng mờ ảo.
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .