Chương 11 - Bạn Trai Là Đại Boss Game Kinh Dị 4
11
Ngay khi cảm nhận được sự ấm áp.
Tôi đồng thời rùng mình.
Một ký ức không thuộc về tôi trào dâng trong tâm trí.
Chiếc mũ đỏ này thực sự chứa đựng một phần ký ức về thân phận trong phó bản của tôi.
Nó đã bị lấy đi nên tôi đã mất đi phần ký ức này.
Tôi nhận ra rằng.
Chiếc mũ này vốn dĩ thuộc về tôi.
Tôi hoàn toàn không phải là chị kế của Khăn Đỏ nào cả.
Mà thân phận thực sự của tôi chính là———
Cô bé quàng khăn đỏ thật sự.
Một cơn gió thổi qua, bóng chàng trai dưới gốc cây thay đổi, tôi có thể thấy rõ đôi tai sói dựng đứng trên đầu.
Khăn Đỏ, người mà tôi thân thiết mấy ngày nay, hóa ra lại chính là chó sói!
Tôi cứng đờ.
“Ngạc nhiên chưa.” Ai đó nhẹ cắn dái tai tôi.
Giọng nói ngọt ngào ban đầu của “Khăn Đỏ” trở nên lười biếng vui vẻ.
“Chị vẫn chưa định chạy đi sao?”
"Chị à."
Ngay khi cảm nhận được sự ấm áp.
Tôi đồng thời rùng mình.
Một ký ức không thuộc về tôi trào dâng trong tâm trí.
Chiếc mũ đỏ này thực sự chứa đựng một phần ký ức về thân phận trong phó bản của tôi.
Nó đã bị lấy đi nên tôi đã mất đi phần ký ức này.
Tôi nhận ra rằng.
Chiếc mũ này vốn dĩ thuộc về tôi.
Tôi hoàn toàn không phải là chị kế của Khăn Đỏ nào cả.
Mà thân phận thực sự của tôi chính là———
Cô bé quàng khăn đỏ thật sự.
Một cơn gió thổi qua, bóng chàng trai dưới gốc cây thay đổi, tôi có thể thấy rõ đôi tai sói dựng đứng trên đầu.
Khăn Đỏ, người mà tôi thân thiết mấy ngày nay, hóa ra lại chính là chó sói!
Tôi cứng đờ.
“Ngạc nhiên chưa.” Ai đó nhẹ cắn dái tai tôi.
Giọng nói ngọt ngào ban đầu của “Khăn Đỏ” trở nên lười biếng vui vẻ.
“Chị vẫn chưa định chạy đi sao?”
"Chị à."