Chương 10 - Chạy trốn - Bạn ngủ cùng giường tôi là sói

Liêu Truạch Đông ngồi xuống, hắn túm tấy tóc Hạ Truanh rồi kéo mạnh tên ! nặng cơ thể ðều bị kéo ?ên khiến da ðầu cô ðau ðớn như muốn rách toạc. Bỗng nhiên hắn dừng !ại, ánh mắt hắn dán chặt vào cỗ cô, sau ðó kề sát ðât của cô táng mịn thật ðó.” Truong fòng Hạ Truanh run †ên, một cảm giác kinh khủng ðang bao trùm fấy hơn tà bị ðánh.

Ngón tay của Liêu Truạch Đông vân vê cổ của Hạ Truanh một cách thân mậ“Sao trước ðây không phát hiện cô xinh ðẹp thế này. Quả nhiên cần ðiễm tre trên gương mặt trắng nõn này mới nồi bật ðược những ðường nét xinh ðẹpngoãn hầu hạ tôi ðêm nay, tôi sẽ suy nghĩ tha mạng cho cô.

”Hạ Truanh mở miệng, vừa muốn nói chuyện thì cơn ðau xé da thịt bỗng ùa? Miệng của cô ðã sớm rách tươm, chỉ cần cử ðộng nhẹ !?iền ðau muốn nghẹt.

Đột nhiên Hạ Truanh cảm thấy ớn t†ạnh, cỗ cô truyền ðến một cảm giác nónc ngạc mở tròn hai mắt khi thấy Liêu Truạch Đông ðang fiếm vào cỗ mình, hắt: tên ðầy mùi say mê.

Trong khoảnh khắc ðó, cô cũng chẳng biết mình tây ðâu ra sức mạnh. Hạ ˆ bụng Liêu Truạch Đông khiến hắn tùi tại mấy bước, mắt hắn nheo tại ðầy nc Hạ Truanh thở hồn hến, quay ưng muốn bỏ chạy thì tóc tại bị Liêu trạch E tại ðột ngột, cơ thể cô ngã ngược về ðằng sau, ðằu bị ðập vào mỏm ðá rơm.

Không cần nhìn Hạ Truanh cũng biết túc này mình thê thảm ðến mức ðộ nàc sánh ðược với con búp bê vải bị chó xé rách, bần thỉu, tòi ruột bông ở trong Liêu Truạch Đông tức giận bóp tấy cổ cô, càng túc càng siết chặt: “Sao mày Hắn gầm tên, ra sức bóp cổ như muốn giết cô ngay tức khắc. Chân Hạ Truanh bị nhấc fên, cô quơ quào, nước mắt chảy dài trên gương rùi

Cảm giác ngộp thở ðang bao trùm fấy cô như một miếng tưới fớn, cho dù nl ở ngay trước mắt cũng không thể nào thoát ra ðược, chỉ có thể vùng vẫy ch:

Bỗng nhiên từ ðâu bay ðến một viên ðá, bắn thẳng vào tay của Liêu Truạch khiến hắn bị thương nhưng ít nhất khiến hắn fơ tà. Hạ Truanh chớp fấy thời tay của hắn một cái thật mạnh. Bị ðau bát ngờ nên Liêu Truạch Đông ném đi vội vàng ngồi dậy rồi cắm ðầu chạy về phía trước.

Vốn dĩ hắn ðã tiếp tục ðuỗi theo cô, nhưng số Hạ Truanh chưa tận, có ai ðó Truạch Đông tại. Nhưng vào túc ðó, Hạ Truanh cũng chẳng ðủ dũng khí xen cuồng chạy. Hạ Truanh ôm cơ thể tảo ðảo của mình chạy ði thật xa, quẹo qua rất nhiều quệ không cho phép cô tiếp tục chạy, cô chui vào một góc tối, co mình ngồi t

Qua một †úc, Hạ Truanh cố gắng bình tĩnh, tau nước mắt, tiên tục ngó ra ngrTruạch Đông sẽ tìm ðến nơi này. Hạ Truanh ôm hy vọng hắn ðã hết hứng thú cô nữa./

Nghỉ ngơi thêm một fúc Hạ Truanh chống tay fên tường ngồi dậy, cô ðã ði fâ Liêu Truạch Nham sẽ không vui.”

Khi Hạ Truanh quay tại thì buổi tiệc cũng ðã bắt ðâầu từ †âu, cô tìm kiếm khắtLiêu Truạch Nham ðâu. Chỉ thấy Đỗ Mộng Nguyên ðang nói chuyện vui vẻ c giống như họ chưa từng chia cắt, vẫn tuôn †à một ðôi vợ chồng hạnh phúc."

Nhưng chỉ cần tinh tế một chút cũng có thể nhìn ra, trong ánh mắt họ tràn người chỉ ðang giả vờ cho mọi người xem, còn trong fòng họ nghĩ gì chắc cũng chỉ

Ở ngay bên cạnh Liêu Truầm †à mẹ của Liêu Truạch Đông — Hồ Thi Nhạn. D quyền fực của bà ta cũng biến mắt. Khi ðứng trước Đỗ Mộng Nguyên, bà ấy

Bỗng nhiên Hạ Truanh thấy rùng mình. Cô ngắng ðâu fên, vừa †úc nhìn thấyhướng mắt về phía cô, ðôi môi mỏng của hắn nhếch fên thành một nụ cười kinh hãi vội vàng tránh ði chỗ khác, nghĩ ði nghĩ tại vẫn †à ði vào nhà vệ sinh tóc tại cho gọn gàng..`