Chương 8 - Bài Luận Tố Cáo Chị Em
Giáo sư Trần đột ngột lên tiếng:
“Chủ nhiệm Lý, ông định đi đâu đấy?”
Ông ta khựng lại:
“Tôi… tôi đi vệ sinh.”
Giáo sư Trần lấy từ trong túi ra một chiếc bút ghi âm, đưa cho lãnh đạo Ủy ban Kỷ luật nhà trường.
“Trong này là toàn bộ đoạn ghi âm việc ông Lý đe dọa sinh viên, cố tình che giấu sự thật. Kiến nghị xử lý đồng thời.”
Sắc mặt chủ nhiệm Lý lập tức trắng bệch.
“Giáo sư Trần! Ông đang hãm hại tôi!”
Vị lãnh đạo Ủy ban Kỷ luật nhận lấy bút ghi âm, bấm nút phát.
Giọng chủ nhiệm Lý vang lên rõ ràng:
“Lâm Vi, tốt nhất là em nên biết điều…”
“Chuyện này kết thúc ở đây, đừng gây chuyện nữa…”
“Em còn muốn tốt nghiệp thì…”
Toàn hội trường rơi vào im lặng tuyệt đối.
Chủ nhiệm Lý ngồi sụp xuống ghế, mặt như tro tàn:
“Xong rồi… tất cả… xong rồi…”
Một tuần sau.
Kết quả xử lý chính thức được công bố.
Tôi ngồi trong ký túc xá, nhìn thông báo trên màn hình điện thoại.
Ảnh của Trương Mạn và Cao Phi được đăng trên mục thông báo xử phạt của trang web chính thức nhà trường.
“Khởi tố theo pháp luật.”
Thông báo xử lý chủ nhiệm Lý cũng được đăng ngay sau đó.
Cách chức, phê bình nghiêm khắc.
Học bổng của tôi được khôi phục.
Nhà trường còn chuyển cho tôi một khoản tiền thưởng đặc biệt, gọi là “phần thưởng vì bảo vệ công lý học thuật”.
Khi tin nhắn báo tiền chuyển khoản vang lên, tôi ngồi ngây người rất lâu.
Thì ra hương vị của chiến thắng… lại đắng như vậy.
Số tiền 78.888 tệ thu hồi lại được đặt trước mặt tôi—tôi không muốn đụng đến dù chỉ một xu.
Tiền này vấy bẩn bởi ba năm khuất nhục và sự tham lam của họ—nó khiến tôi thấy ghê tởm.
Trong văn phòng, giáo sư Trần đang đọc bản đề xuất tôi vừa nộp.
“Quỹ hỗ trợ pháp lý liêm chính?”
“Vâng.” Tôi đáp khẽ. “Em muốn dùng số tiền này làm điều gì đó đúng đắn.”
Ông im lặng rất lâu, rồi gật đầu.
“Em thật sự đã nghĩ thông rồi sao?”
Nghĩ thông? Nghĩ thông việc tôi bị coi là con ngốc suốt ba năm trời? Nghĩ thông việc người bạn cùng phòng tôi từng tin tưởng lại xem tôi là máy rút tiền?
Tôi không trả lời.
Ngày đầu tiên quỹ chính thức hoạt động, một đàn em khóa dưới tìm đến tôi.
Cô ấy vừa bị lừa hết tiền học qua mạng, khóc đến sưng cả mắt.
“Chị ơi, em thật sự không có tiền thuê luật sư… Gia đình thì bảo em ngu, tự làm tự chịu…”
Lời nói ấy khiến tôi nhớ đến chính mình của ba năm trước—cô gái ngây thơ còn tin rằng lòng người vốn thiện.
Tôi thuê cho cô bé một luật sư giỏi nhất.
Khi vị luật sư ấy vỗ ngực cam đoan sẽ đưa kẻ lừa đảo ra trước pháp luật, tôi chợt có một cảm giác kỳ lạ.
Thứ luật mà tôi từng học—lần đầu tiên, có nhiệt độ.
Không còn là những điều khoản lạnh lùng.
Không còn là công cụ để đấu trí hay trừng phạt.
Mà là vũ khí để bảo vệ người yếu thế.
Cô bé nắm chặt tay tôi, nước mắt lại rơi xuống.
“Chị ơi, em cảm ơn chị. Em sẽ trả lại, nhất định sẽ trả.”
Tôi rút tay ra, mỉm cười.
“Không cần trả đâu. Chỉ cần em học thật tốt là được.”
Sau khi luận văn tốt nghiệp của tôi được công bố, cả giới Luật học như bùng nổ.
《Mô hình xây dựng chuỗi chứng cứ trong tội phạm thời đại số》 — cái tiêu đề nghe có vẻ bình thường ấy lại khiến vô số luật sư và thẩm phán phải kinh ngạc.
Tôi đã dùng suốt ba năm hành vi phạm tội của Trương Mạn và đồng bọn, xây dựng nên một hệ thống chứng cứ số hoàn chỉnh.
Mỗi mắt xích đều có căn cứ rõ ràng, từng chi tiết đều có thể chịu được mọi sự soi xét, chất vấn.
Ngày thứ ba sau khi luận văn được đăng, điện thoại của tôi bắt đầu reo không ngừng.
Các đối tác của những hãng luật hàng đầu đích thân gọi tới:
Lâm Vi, văn phòng chúng tôi rất cần nhân tài như em.”
Cả chánh án của tòa án địa phương cũng gọi đến:
“Tiểu Lâm hãy cân nhắc về công tác tại tòa án. Tương lai rất rộng mở.”
Tôi từ chối từng cuộc một.
Cho đến khi cuộc điện thoại đó vang lên.
“Chào cô Lâm Vi, tôi là Vương Phong, giám đốc pháp lý của Global Mobility.”
Tôi khựng lại một lúc—Global Mobility là nền tảng di chuyển lớn nhất thế giới.
“Chúng tôi đã đọc luận văn của cô. Rất ấn tượng. Mô hình chứng cứ mà cô xây dựng còn hoàn thiện hơn cả phương án của toàn bộ bộ phận pháp lý của chúng tôi.”
Giọng Vương Phong đầy hào hứng:
“Chúng tôi muốn mời cô gia nhập bộ phận mới thành lập ‘Trung tâm Nghiên cứu Tội phạm Số’. Chuyên xử lý các hành vi phạm pháp trong thời đại công nghệ.”