
Tôi gả vào một gia đình người thật thà.
Cả ngày chẳng làm gì ngoài ăn với nằm, thế mà lại được cả nhà chồng cưng chiều như bà hoàng.
Đúng lúc tôi lo lắng vì những kỹ năng mẹ và bà ngoại dạy chẳng có chỗ dùng,
Thì bà nội chồng lại tự mang cơ hội tới.
Bà chẳng nói chẳng rằng, đem con chó tôi nuôi ba năm đi hầm thịt.
Thấy tôi ăn đến mức miệng bóng nhẫy, bà ta cười toe toét, đến mức tưởng như răng bay ra xa cả hai dặm.
Bà nói: “Con súc vật này ăn toàn đồ ngon, thịt hầm lên cũng chắc, cháu dâu ăn nhiều vào nhé.”
Tôi mỉm cười đáp: “Vâng ạ, con rùa sống bốn mươi năm, thịt đúng là tươi thật!”
Bà vừa nghe xong liền biến sắc, vội vàng chạy đến cái chum xem con rùa bà nuôi.
Tiếc là… “bà Rùa” đã nằm gọn trong bụng tôi rồi.
Bình luận