Chương 4 - Bà Già Thời Hiện Đại Và Nữ Chính Trà Xanh
【Đợi đấy, sau khi bé nữ chính giành được gia sản, nhất định phải xử bà ta gọn gàng!】
【Khoan đã… trong tình huống này, bà già đáng chết đó còn định giao nhà họ Thẩm cho bé nữ chính á?】
【Không sao đâu! Tác giả sẽ không để bé nữ chính chịu thiệt đâu mà!】
Tôi cười lạnh: Tác giả là cái thá gì chứ!
Ngay sau đó, con trai tôi ôm chặt lấy con dâu, nét mặt ngơ ngác:
“Mẹ, sao tự nhiên mẹ lại đánh Tiểu Phương?”
Con dâu trừng mắt nhìn tôi, giọng đầy oán hận:
“Mẹ! Mẹ vì con nhỏ tiện nhân đó mà đánh con sao!”
Con trai nghe mà đầu óc quay cuồng, phải mất mấy giây mới tiêu hóa được câu “tiện nhân” mà vợ mình vừa nói.
Và rồi, ánh mắt đau lòng của nó biến mất hoàn toàn.
“Em… em vừa mắng con gái chúng ta là tiện nhân sao?”
Con dâu đã rơi vào trạng thái kích động, giữa bao ánh nhìn, vẫn lớn tiếng gào lên:
“Chẳng lẽ nó không phải sao? Nhu Nhu từ nhỏ không có bố mẹ, thế mà nó cứ ghen tị với Nhu Nhu, cái gì cũng giành với Nhu Nhu! Nó chẳng có cái gì bằng Nhu Nhu cả! Tôi, Trần Tiểu Phương, không bao giờ có đứa con gái không hiểu chuyện, không biết điều như vậy!”
Tạ Nhu Nhu nhận ra có điều không ổn, vội vàng kéo con dâu lại, định ngăn cô ta nói thêm nữa…
Con dâu vẫn tiếp tục cay nghiệt, gào lên:
“Giá mà năm đó tôi không sinh ra cô thì tốt biết mấy! Nếu đã sinh rồi thì đáng lẽ nên bóp chết từ trong trứng!”
Cô ta chửi đến thở hổn hển, hoàn toàn không nhận ra đại sảnh tiệc đã im lặng từ bao giờ.
Tất cả mọi người đều đang nghe cô ta sỉ vả con gái.
Sắc mặt con trai tôi âm trầm, cả người run lên vì giận, không ngờ vợ mình lại căm ghét con gái đến mức đó.
Nó hít sâu một hơi, nói như rút gan rút ruột:
“Ly hôn đi, Trần Tiểu Phương. Từ nay về sau, cô mang theo con gái nuôi của cô cút ra khỏi nhà họ Thẩm. Tôi sẽ chăm sóc đứa con gái không được mẹ yêu thương này thật tốt.”
【Chương 5】
Con dâu tôi không thể tin nổi, chỉ thẳng vào mặt chồng, hét lên:
“Anh dám ly hôn với tôi vì con nhỏ tiện nhân đó!? Anh dám à!? Anh chán sống rồi đúng không!?”
Con trai tôi trước giờ chiều vợ quá mức, khiến cô ta quen thói ngạo mạn, ngang ngược, trước mặt chồng cũng không thèm giữ ý tứ.
Nhưng giờ trong mắt nó chỉ còn lại sự lạnh lùng:
“Cô đi đi. Ngày mai thư ký sẽ gửi đơn ly hôn cho cô.”
Tạ Nhu Nhu thấy tình hình càng lúc càng tệ, trong mắt thoáng qua tia độc địa.
Cô ta tỏ vẻ đáng thương nhìn tôi:
“Bà ơi… là lỗi của cháu, bà đừng để ba mẹ ly hôn có được không?”
Cô ta cố ý dời mâu thuẫn sang phía tôi, con dâu lập tức trừng mắt nhìn tôi:
“Tôi biết mà! Nhất định là bà xúi giục Thẩm Kiến Phong ly hôn với tôi! Bà già chết tiệt này với con nhỏ tiện nhân kia cấu kết với nhau! Chẳng ai có ý tốt cả!”
Bình luận bắt đầu cuồn cuộn lên như sóng.
【Tôi không chịu nổi nữa rồi! Con mụ già độc ác này có thể biến khỏi truyện sớm được không!?】
【Buồn nôn quá! Không phải nói bà ta sẽ giao nhà họ Thẩm cho bé nữ chính sao!? Giờ là cái gì đây!? Tác giả mau ra giải thích đi!!】
【Bé nữ chính sắp bị đuổi khỏi nhà họ Thẩm rồi! Có chuyện gì thế này!?】
Thẩm Tĩnh đứng bên cạnh bỗng lên tiếng. Đôi mắt sưng đỏ, nhưng giờ đây, nó không còn khao khát tình mẫu tử nữa.
“Mẹ với ba ly hôn thì liên quan gì đến bà nội?”
“Mẹ vốn không xứng làm mẹ. Con không muốn nhận mẹ là mẹ nữa!”
Tôi khẽ cong môi:
“Nghe rõ chưa? Cháu gái tôi nói nó không muốn cô làm mẹ nữa.”
Con dâu giận điên người:
“Nó thì có tư cách gì mà lên tiếng!? Chẳng qua chỉ là một đứa tiện nhân, còn không bằng một cọng tóc của Tạ Nhu Nhu!”
“Nó đương nhiên có tư cách!”
Tôi chậm rãi cầm micro lên, nhìn quanh các vị khách trong hội trường, nói rõ ràng:
“Hôm nay mời các vị đến dự tiệc gia đình nhà họ Thẩm, một phần là để thông báo một việc—Tôi quyết định chọn cháu gái ruột Thẩm Tĩnh trở thành người thừa kế vị trí gia chủ.”
Đám đông vốn đang im lặng bỗng bùng nổ, tiếng vỗ tay như sấm rền.
Người thừa kế tương lai của nhà họ Thẩm, đương nhiên có quyền cất tiếng trong căn nhà này.
Con dâu tôi gần như hét lên theo phản xạ:
“Nó dựa vào cái gì chứ!?”
Tạ Nhu Nhu móng tay bấu chặt vào lòng bàn tay đến bật máu, ánh mắt đầy oán độc khóa chặt lên người tôi.
Bình luận lập tức trở nên hỗn loạn.
【Cái gì vậy!? Vị trí gia chủ không phải lẽ ra dành cho bé nữ chính sao!? Sao đột nhiên lại rơi vào tay nữ phụ!?】
【Không đúng! Không đúng! Cái này sai rồi! Có phải kịch bản bị loạn rồi không!? Sao nữ phụ lại làm gia chủ được!?】
【Không sao không sao, mọi người đừng hoảng! Bé nữ chính chắc chắn sẽ có cách xoay chuyển tình thế!】
【Mụ già này đúng là hồ đồ hết thuốc chữa! Có thể cho mụ ta đi gặp ông bà sớm một chút không!?】