Chương 3 - Âm cầm nhẫn
9
Lý Hạ đã đun nước nóng cho tôi tắm.
Vừa xoa lưng cho tôi , cô ta vừa lạnh lùng nói :
"Đừng cố tỏ ra thông minh như vậy. không có cô gái nào còn sống mà chạy ra khỏi cái thôn này đâu. Chỉ cần cậu nghe lời, nhà chúng tôi sẽ không làm khó cậu, chúng ta vẫn là người một nhà."
Tôi không muốn đánh rắn động cỏ, cũng lười nói chuyện với cô ta nên tôi giả vờ đồng ý.
Tắm rửa xong, Lý Hạ lấy thẻ căn cước và điện thoại di động của tôi, thay quần áo mới cho tôi rồi đưa tôi đến một căn phòng ở khu nhà phía đông.
Thấy tôi im lặng, Lý Hạ tưởng tôi căng thẳng nên thấp giọng nói:
"Được rồi, đừng giả vờ nữa, có mấy lần cậu tắt đèn đọc sách gì trên giường, đừng tưởng là tôi không biết! Lão Tam khỏe như trâu, hôm nay coi như hời cho cậu rồi.”
Sau đó cô ta đóng cửa chính và cửa sổ với nụ cười xấu xa rồi đi ra ngoài.
Nghe thấy bên ngoài không có tiếng động, tôi nhanh chóng xác định phương hướng, hai tay kết ấn hướng về phía quỷ môn phía Bắc căn phòng đọc chú:
"Âm phủ u đường, dương gian kỳ môn, nghe hiệu lệnh của ta, quỷ hồn giáng lâm"
Đây là phương pháp chiêu quỷ mà Anh Thủy dạy tôi trong khi huấn luyện và đây là lần đầu tiên tôi có cơ hội dùng thử.
Đọc xong, tôi dừng lại một lúc, góc tường tràn ngập khói đen.
Một ma nữ với mái tóc dài mặc quần áo màu đỏ bước ra.
"Âm sai đại nhân có gì phân phó?"
Lần đầu tiên tôi tìm ma để làm việc gì đó, tôi vẫn còn hơi lo lắng nên thận trọng hỏi:
“Tôi muốn nhờ cô một việc nhỏ…”
“ Cô có biết gì về chuyện nam nữ không?”
Ma nữ lập tức kích động khi nghe điều này:
"Hồi đó tôi đã bị người trong làng gi..ết chết!"
Tôi nói tốt rồi.
"Hôm nay tôi cho cô một cơ hội báo thù, lát nữa sẽ có người tới."
Ma nữ đột nhiên trở nên hưng phấn:
"Đừng lo lắng, thưa ngài, tôi sẽ gi…ết anh ta!"
Tôi vội dừng lại:
“Đừng, nếu ngươi gây ra tổn thất về nhân mạng, sẽ tổn hại đến âm đức của chúng ta.”
Sau đó tôi lại nói:
"Nhưng chỉ cần ngươi không gi…ết chết hắn, muốn làm gì tùy ý ngươi!"
Cánh cửa mở ra.
Một người đàn ông da đen, vạm vỡ bước vào, sặc mùi rượu và nhìn chằm chằm căn phòng một cách thèm muốn.
10
Nữ ma tôi gọi được tên là Tiểu Bình.
Sau khi lang thang quanh làng nhiều năm, khí lực đã suy yếu.
Sau khi được bùa triệu ma của tôi triệu hồi về, khí tức của cô ta đột nhiên mạnh lên rất nhiều, cô ta biến thành tôi và nằm trên giường.
Lão Tam mê hoặc nhìn Tiểu Bình , lập túc trở nên hưng phấn.
Hồn ma không có thực thể chỉ dựa vào ảo ảnh để mê hoặc kẻ khác.
Thế là dù Lão Tam có hung phấn đến đâu thì trong mắt tôi, hắn ta chỉ là đang ôm cái gối lăn lộn trên giường mà thôi.
Tất cả khoái lạc đều do Tiểu Bình mê hoặc mà tưởng tượng ra được.
Lão Tam trầm mê trong sự d..http://xn--2ca.mm/ đ.ã,ng ảo ảnh của gã, không kiềm chế được, sau khi tự lột sạch quần áo, hắn cởi ga trải giường và chăn bông ra, nắm lấy đầu giường lắc lắc:
"Chị dâu thấy thế nào? Em có mạnh không? Sướng không?"
Tiểu Bình vặn eo, đáp lại bằng vẻ mặt quyến rũ, đồng thời cô dùng quỷ khí xâm nhập vào cơ thể hắn bắt đầu hấp thụ dương khí .
Căn phòng kẽo kẹt, ván giường gần như bị lão Tam rung chuyển, đến muốn gãy. Mười giây sau, ti…h khí của hắn điên cuồng phun ra ngoài.
Tiểu Bình bên dưới cũng điên cuồng hút cạn.
Lão tam đột nhiên cảm thấy vô cùng thoải mái, dương khí của gã suy yếu rõ rệt, trên mặt xuất hiện một quầng thâm, tuổi thọ trực tiếp giảm đi một nửa.
Hắn ta lau mồ hôi lạnh trên trán, cảm thấy hôm nay có gì đó không đúng lắm. Sau đó lấy ra hai viên thuốc nhỏ uống, nói vừa rồi chỉ là dạo đầu thôi, bây giờ mới chính thức “làm” đây.
Gã ta còn lấy ra một đôi tất đen và nói rằng muốn thêm chút gia vị cho mới mẻ.
Lão Tam trông thô kệch, chẳng khác nào cóc ghẻ đang ăn thịt thiên nga.
Đột nhiên có tiếng gõ cửa ở bên ngoài.
Lão Tam mở cửa nhìn thấy một người đàn ông da trắng gầy gò đi vào, hắn nhìn đống chăn bông nát trên sàn, sau đó lén liếc nhìn Tiểu Bình đang trốn dưới chăn, lập tức cười tà ác giơ ngón tay cái ra:
“Tam ca, ngươi hung dữ như vậy, chăn đã nát hết rồi.”
Lão tam nhìn hắn với vẻ chán ghét:
"Lão Tứ, ngươi tới đây làm gì?"
Người được gọi là “ Lão Tứ” châm cho Lão Tam một điếu thuốc:
"Tam ca, anh nghỉ ngơi đi, em thay ca cho anh khỏi mệt . Chị Hạ nói, nếu có nhiều người, thì “ gieo giống” mới có cơ hội thành công cao.”
Khi Tiểu Bình nhìn lão Tứ, tóc bỗng dựng ngược, sắc mặt trở nên dữ tợn.
Khi thấy điều gì không ổn, tôi nhanh chóng trấn an cô ấy.
Tiểu Bình cay đắng nói với tôi:
“Lúc đó chính hắn đã gi…ết tôi!”
11
Tiểu Bình là một học sinh trung học bị bọn buôn người bắt cóc ở đây và bán cho Lão Tứ.
Ban ngày làm việc như trâu như chó, ban đêm còn bị hắn ta hành hạ.
Cô ấy đã cố gắng trốn thoát nhiều lần nhưng lần nào cũng bị bắt lại.
Vì cả làng sẽ theo dõi những phụ nữ bị mua tới này nên việc trốn thoát là không thể.
Tiểu Bình qua đời sau hai năm bị bắt.
Sau khi chết, cô ấy luôn muốn trả thù, nên khi Lão Tứ biết chuyện, gã nhanh chóng nhờ Âm Dương sư trong làng làm một tấm bùa hộ mệnh để đeo.
Tiểu Bình không thể đến gần Lão Tứ nên định sau khi xuống Âm phủ sẽ đệ đơn tố cáo.
Nhưng cô không ngờ rằng Ân Dương sư đã tạo ra kết giới cho thôn, cô căn bản không thể rời khỏi đây, chỉ có thể là một hồn ma cô độc lang thang trong thôn, cuối cùng quỷ khí tan biến, hồn phi phách tán.
Tôi nhìn kỹ Lão Tứ và tìm thấy một chiếc bùa hộ mệnh trong một ống tre nhỏ đeo trên cổ hắn, phát ra ánh sáng hơi đỏ.
Hẳn là linh phù trừ tà thường được dung trong nhân gian.
Tôi vẽ một lá bùa khác trong không trung và thổi nó vào bùa hộ mệnh của gã.
Đây là Địa phủ quan phương linh phù, có thẩm quyền lớn hơn nhiều so với bùa dân gian.
Bùa trừ tà của Lão Tứ ngay lập tức vô hiệu.
Lão Tam vốn muốn tiếp tục, nhưng thực sự không còn sức lực nên tạm thời để Lão Tứ đi trước, còn hắn tạm thời ngồi nghỉ lấy sức.
Lão Tứ cởi quần áo ném mình lên giường, Tiểu Bình giả vờ đồng thuận, nhưng vẫn khoát tay với lão Tam bên cạnh.
Lão Tam sau khi bị ám liền nổi tà tâm, cảm thấy mình hồi phục tinh lực nên điên cuồng tiến đến.
Lão Tứ có chút không vui, bĩu môi lẩm bẩm với Lão Tam:
"Tam ca, như vậy có hơi ..."
"Ngươi không biết gì cả! Trên phim đầy ra !" Lão Tam cười dâm đãng nói.
Tiểu Bình trở nên mạnh mẽ hơn sau khi hút được dương khí, và nhanh chóng mê hoặc hai người họ.
Hai người họ đều tưởng đối phương là phụ nữ, hào hứng ôm lấy nhau, ra sức “ ấn” vào..
Lần này cảnh tượng còn khó coi hơn nên tôi đành quay mặt đi.
Tinh khí càng lúc càng nhiều, Tiểu Bình huýt sáo nói rằng bữa tối đã sẵn sàng.
Trong góc có quỷ, mấy chục ma nữ dần dần xuất hiện, lợi dụng bùa hộ mệnh của Lão lão Tứ bị vô hiệu hóa, nhanh chóng hút lấy tinh khí của hắn.
Tôi nhìn qua mà choáng váng.
Họ đều là những cô hồn dã quỷ không thể luân hồi. Vậy thì rốt cục có bao nhiêu phụ nữ đã bị gi…ết ở ngôi làng này?