Chương 2 - Alice In The Rules Land

[Tuyệt đối không được để cho người khác nhìn thấy quy tắc của bạn!]

 

Rất có thể là vì bọn họ không biết đến quy tắc này nên mới trao đổi bài cho nhau xem, nhưng nếu không tận mắt trông thấy quy tắc của người khác thì chẳng phải sẽ càng thêm mạo hiểm trong việc trao đổi tin tức với nhau sao? Bởi vì bạn sẽ không thể nào xác định được đối phương có đang nói thật hay không!

 

Nhân tính là không thể chịu nổi khảo nghiệm trong loại trò chơi có liên quan đến tính mạng như thế này…

 

Tôi quay đầu, vừa khéo chạm mắt với một cô gái tóc ngắn đang thoáng liếc ra sau. Từ lúc trò chơi bắt đầu, cô ta đã luôn thập thò liếc mắt nhìn tôi.

 

“Trao đổi tin tức không?” Tôi tiến về phía cô ta, trực tiếp xòe ra số lượng các lá bài.

 

Trên gương mặt cô gái thoáng hiện vẻ kinh ngạc nhưng rất nhanh đã thoải mái giống như tôi, cũng xòe ra mặt sau của các lá bài quy tắc.

 

Số của tôi lần lượt là 2, 3, 6, 10. Còn của cô ta là 4, 7, 9, 10…

 

Tôi rút ra lá ♠6 mà cô ta không có rồi nói: “Quy tắc này giải thích rõ mối liên hệ giữa thời gian trên chiếc đồng hồ bỏ túi của thỏ trắng so với thời gian thực.”

 

Cô ta cũng lấy ra tấm ♥4: “Quy tắc số 4 của tôi thì nêu cụ thể chênh lệch bao nhiêu giữa đồng hồ bỏ túi của thỏ trắng so với thời gian thực.”

 

Đã nắm được thời gian trên chiếc đồng hồ bỏ túi, lại biết cụ thể nó nhanh hay chậm hơn bao nhiêu thì hiển nhiên chúng tôi sẽ đưa ra được câu trả lời chính xác rồi!

 

Nhưng nếu đối phương cố tình nói dối thì giữa đúng và sai chỉ cách nhau một ý niệm sai lầm.

 

Xung quanh vẫn liên tục có người thất bại ngã xuống. Có người thì vì sai thông tin mà vi phạm những quy tắc không biết, còn có người thì lại quá dễ dàng tin vào những lời nói hoang đường của kẻ khác!

 

Cô gái tóc ngắn hiển nhiên cũng lo lắng y như tôi nên chậm chạp không nêu ra con số cụ thể…

 

“Đã có 4 người chơi thông qua vòng thử thách thứ nhất! Mời các người chơi còn lại nắm chặt thời gian!”

 

Thỏ trắng máy móc thông báo về tiến trình vượt ải. Nó xách theo hơn nửa thùng sơn nhỏ, cứ tự mình lẩm bẩm: “Còn chưa thu thập đủ thuốc đỏ cho Red Queen nữa!”

 

03.

 

“Đổi đồng hồ bỏ túi, đồng thời đưa đáp án giống nhau!” Tôi siết chặt đồng hồ bỏ túi trong tay, giơ ra trước mặt cô ta.

 

Đều cầm thẻ bài dự thi lẫn nhau là phương pháp tốt nhất mà khó khăn lắm tôi mới nghĩ ra này. Nhưng cô gái tóc ngắn lại lắc đầu từ chối, rút ra lá bài ♣9 mà tôi không có, nói: “Trong quy tắc này có nói không thể cầm đạo cụ của người chơi khác. Chắc vừa rồi cô cũng đã thấy đó, có kẻ muốn cướp lá bài của người khác liền bị coi là phạm quy.”

 

Tôi nhìn chằm chằm vào mắt của cô ta, muốn xác định tóc ngắn có đang nói thật hay không. Cô gái này luôn miệng khẳng định rằng không thể cầm đạo cụ của người chơi khác, nhưng lý do khiến tôi dám đưa ra đề nghị này chính là vì đã tận mắt chứng kiến có người sau khi trao đổi đồng hồ bỏ túi với đồng đội đã trót lọt qua cửa. Chẳng lẽ cô ta đang lừa dối tôi sao?

 

Tôi nhìn các màu sắc khác nhau của lá bài, bất chợt liếc nhìn tầng tầng lớp lớp người thất bại ở xung quanh mà trong lòng đột nhiên sinh ra một ý nghĩ cần nghiệm chứng.

 

Tôi rút ra lá ♥10 rồi chỉ về phía con ♠10 của cô ta: “Theo tôi! Chúng ta đếm ngược 3, 2, 1 rồi cùng tiết lộ quy tắc số 10 này là gì!”

 

Tóc ngắn thoáng do dự nhưng cuối cùng vẫn gật đầu đồng ý.

 

“3… 2… 1…!”

 

“Tuyệt đối không được chủ động nhìn quy tắc của người khác!”

 

“Tuyệt đối không được để người khác nhìn thấy quy tắc của bạn!”

 

Tôi hiểu rồi!

 

“Là quy tắc lừa gạt!”

 

Tôi chỉ về phía hàng loạt người chơi bị đổ rạp trên đất: “Tôi quan sát tình huống của những người xung quanh rồi. Sau khi anh ta trao đổi đồng hồ bỏ túi với đồng đội của mình thì cả hai người đều bình yên vô sự, nhưng tiếp đó anh ta lại làm ra một chuyện dư thừa là trưng quy tắc của mình cho đối phương xem, rốt cuộc anh ta bị loại còn đồng đội thì lại không.”

 

“Người bị người khác nhìn thấy lá bài của mình thì sẽ phạm quy, còn người nhìn thấy quy tắc của người khác thì sẽ không xem như vi phạm gì. Chứng minh quy tắc đúng là con ♥10: Tuyệt đối không được để cho người khác nhìn thấy quy tắc của bạn!”

 

“Màu sắc đại diện cho thật, giả. ♥ là đúng còn ♠ là sai, ♣ thì nửa thật nửa giả. Vừa rồi cô đã nói cây ♣9 là không được cầm đạo cụ của người khác, nhưng quy tắc đúng hẳn phải là không được cầm lá bài của người khác, còn những đạo cụ khác như đồng hồ bỏ túi hay gì đó thì đều không bị hạn chế!”