Chương 8 - Ai Mà Không Thích Trà Xanh?
Ngay cả khăn tắm cũng màu hồng.
Trà xanh nhỏ không trả lời câu hỏi của tôi: “Đi tắm đi, dính mưa cẩn thận cảm lạnh.”
Giá như cậu ta không phải tiểu tam thì tốt biết mấy, biết đâu tôi còn có thể coi cậu ta như một đứa bạn thân gay.
Mặc dù tôi không thể hoàn toàn ghét trà xanh nhỏ này nhưng dù sao cậu ta cũng là thủ phạm khiến mối tình của tôi tan vỡ.
Mặc dù Đoạn Dịch là đồ tồi cũng là sự thật.
Khi tôi bước ra khỏi phòng vệ sinh, trên bàn còn có một bát trà gừng đường đỏ.
Thật ấm áp.
Tiếc là thích con trai, lại còn là tiểu tam của bạn trai cũ tôi.
Trà xanh nhỏ ngồi xếp bằng trên ghế sofa phòng khách chơi game, thấy tôi đi ra cũng không ngẩng đầu lên: “Uống hết nước gừng đi.”
Này, giọng điệu hơi bị ngang đấy.
Sáng hôm sau thức dậy, trên bàn bày đầy bữa sáng thịnh soạn.
Trà xanh nhỏ đã ra ngoài rồi.
Tôi nhận được tin nhắn của cậu ta: [Em đi làm rồi, nhớ ăn sáng.]
Tôi chuyển tiền thuê nhà và tiền ăn sáng cho cậu ta.
Một lúc sau, bên kia trực tiếp gọi video.
Hình như cậu ta đang ở phim trường, nửa thân trên không mảnh vải che thân, những đường cơ bắp rõ nét dưới ánh đèn trang điểm toát lên vẻ mạnh mẽ hoang dã.
Nhân viên trang điểm đang trang điểm cho cậu ta.
“Quý Thuần, chị có ý gì?”
“Tiền thuê nhà, tôi không thể ở không nhà cậu được.”
Cậu ta cau mày, đẩy mạnh tay nhân viên trang điểm, đi ra ngoài: “Chị, em không đùa với chị.”
“Chuyện của chị là do lỗi của em, đây là lời xin lỗi của em.”
“Tôi nhận lời xin lỗi nhưng chúng ta không phải bạn bè, tốt nhất nên tính toán rõ ràng tiền nong.”
Trà xanh nhỏ nhíu mày ngày càng chặt.
Có người gọi tên cậu ta, cậu ta hờ hững đáp lại, trong đôi mắt đen láy thoáng qua một tia tổn thương.
??
Sau đó cúp video.
Ý gì đây? Tôi chuyển tiền cho cậu ta còn làm tổn thương lòng tự trọng của cậu ta sao?
Bao giờ mới có người làm tổn thương lòng tự trọng của tôi như thế chứ?
Trà xanh nhỏ đúng là bận rộn, hai chúng tôi cứ thế chung sống trong hòa bình một thời gian.
Hôm đó tan làm, tôi định đi chơi với Lê Ly.
“Nói cho cậu biết, dạo này tớ quen mấy anh đẹp trai, hôm nay tớ hẹn hết ra cho cậu chọn, thích kiểu gì?”
Tôi: “Có kiểu biết giữ nam đức không?”
“Trong lòng họ, bạn gái có phải là nhất không?”
Lê Ly: “...”
Hai chúng tôi khoác vai nhau ra khỏi công ty, lắc lư như hai con yêu tinh trong động bàn tơ.
Không biết có phải vì độc thân hay không mà bước chân nhẹ nhàng hơn hẳn.
Bảo vệ dưới nhà đưa cho tôi chìa khóa xe, nói là Đoạn Dịch đưa xe cho tôi.
Một giờ sau, tôi và Lê Ly đang điên cuồng hất đầu, vung tay trong hộp đêm lớn nhất thành phố.
Điện thoại lại reo.
Tôi chậc một tiếng: “Sao cậu thích gọi video thế? Biết là cậu đẹp trai nhưng giờ tôi không có thời gian ngắm.”
Trà xanh nhỏ hình như vừa ra khỏi thang máy.
Vừa nhìn thấy cảnh tượng sau lưng tôi và tiếng nhạc ồn ào sôi động, nụ cười trên mặt cậu ta cứng đờ.
“Chị đang ở đâu?”
Quá ồn nên tôi không nghe rõ, Lê Ly bên cạnh hét lên, điên cuồng vỗ vai tôi: “Á! Trai đẹp! Nhiều trai đẹp quá! Đây đúng là thiên đường!!
Nụ cười trên mặt trà xanh nhỏ càng nhạt: “Gửi vị trí cho em.”
Tôi uống hai ly rượu, hơi say, cũng hơi ngông cuồng.
“Sao đây, cậu cướp bạn trai tôi mà không cho tôi tìm trai đẹp mới à?”
Tôi thấy giọng mình lúc này chẳng khác gì mấy bà thím chửi nhau trên phố, vừa phấn khích vừa the thé, trong the thé lại còn mang theo cả phẫn nộ: “Trà xanh nhỏ, chị đây không phải không ai thèm, cậu đừng có cười nhạo tôi, tôi biết, cậu lừa tôi về sống chung với cậu chẳng qua là muốn xem tôi thảm hại đến mức nào thôi đúng không?”
Vừa chửi xong thì DJ đột nhiên chuyển sang một bản nhạc nhẹ nhàng hơn.
Quán bar trở nên yên tĩnh hẳn.
“Chị.”
Giọng nói trầm ấm và quyến rũ của trà xanh nhỏ đột nhiên trở nên vô cùng rõ ràng, làm tim tôi tê dại.
“Là lỗi của em.”
“Chị say rồi, buổi tối không an toàn, gửi địa chỉ cho em, em đến đón chị, được không?”
8
Hai mươi phút sau, trà xanh nhỏ đến.
Cậu ta kéo thẳng tôi, lúc này đang nhảy điên cuồng hơn, đẹp hơn, hấp dẫn hơn vào nhà vệ sinh.
Trà xanh nhỏ tuy mỉm cười nhưng tôi lại thấy rợn cả người.
Một thằng nhóc con mà thôi, tôi sợ gì chứ?
“Chị, em tưởng chị sẽ rất đau khổ, hóa ra cũng chẳng sao.” Trà xanh nhỏ dang tay ra, dùng tư thế bá đạo chặn tôi lại, nói đầy ẩn ý.
Tôi nấc một cái, cười kiêu sa lạnh lùng: “Làm trà xanh không tốt sao?”
“Cuộc sống tươi đẹp như vậy, sao có thể dính mãi với một tên đẹp mã thôi chứ!”
Đột nhiên có một một anh chàng đầu đinh bước ra từ trong nhà vệ sinh, nhìn tư thế của chúng tôi bằng ánh mắt kỳ lạ.