Chương 1 - Ai Là Người Tôi Thật Sự Yêu

🔥 Mời bạn theo dõi page Hoa Rơi Bên Mộng để đọc sớm nhất các truyện mới nhất!

Sau tai nạn xe và mất trí nhớ, có ba người đàn ông đến bệnh viện thăm tôi.

Người đến lúc 10 giờ nói anh ta là bạn trai tôi, là một ca sĩ bất kham, ngông cuồng.

Người đến lúc 12 giờ nói anh ta là vị hôn phu của tôi, là cấp trên lạnh lùng từng hành tôi đến chết khi tôi mới bước chân vào giới công sở.

Người đến lúc 2 giờ nói anh ta là chồng tôi, vừa đi công tác trở về, là đàn anh dịu dàng mà tôi đã thầm mến từ thời trung học.

Người phụ nữ nằm giường bên cũng bối rối như tôi.

Nhưng cả hai chúng tôi đều giữ im lặng.

Rốt cuộc là ai đang nói dối?!

Ai mới là người tôi thật sự yêu?!

Lừa gạt người thật thà vui lắm sao?!

1

Sau khi tỉnh lại từ vụ tai nạn xe, tôi chỉ nhớ mình vừa thi đại học xong, đang chuẩn bị lên đại học.

Nhưng mọi thứ đều chứng minh, tôi đã sống thêm năm năm rồi.

Tôi bình tĩnh quan sát người đàn ông đang ngồi trước mặt mình.

Anh ấy vừa gọt đào cho tôi, vừa nói về kế hoạch công việc của mình.

“Tháng này anh phải thu âm bài mới, còn mấy buổi diễn nữa. Không có nhiều thời gian ở bên em.”

Anh ấy rất đẹp trai.

Khuôn mặt trẻ trung tuấn tú mang theo nét ngông cuồng bất kham.

Tai trái đeo một chiếc khuyên kim cương.

Tóc cắt ngắn, càng làm nổi bật vẻ đẹp của khuôn mặt anh.

Vừa đến, anh đã ôm tôi.

Sau đó hôn lên mặt tôi.

Rất tự nhiên.

Vì vậy tôi chắc chắn anh là bạn trai tôi.

2

Xem ra, anh ấy không thường xuyên ở bên tôi.

Tôi thầm nghĩ, vậy tình cảm của chúng tôi có ổn định không?

Không ngờ tôi lại hẹn hò với một ngôi sao trong giới giải trí.

“Tháng sau nhé. Tháng sau anh đưa em đi Bali chơi. Được không?”

Tháng sau sao?

Tôi không biết hiện tại mình đang sống cuộc sống thế nào.

Tôi cũng không muốn nói cho ai biết là mình mất trí nhớ.

Anh đưa trái đào cho tôi, sau đó xoa đầu tôi, dùng khuôn mặt vừa đẹp trai vừa ngầu đó, dịu dàng hỏi: “Chồng em còn đánh em không?”

?!??!?!!

Mắt tôi như sắp rớt ra ngoài vì kinh ngạc!

Tôi… đã kết hôn rồi sao?

Tôi ngoại tình rồi.

Chồng tôi còn đánh tôi.

Anh ấy biết tôi có chồng mà vẫn hẹn hò với tôi.

May mà tôi rũ mắt xuống.

Không để anh thấy sự ngạc nhiên của mình.

3

Tôi trả lời vòng vo: “Cũng tàm tạm.”

Anh lại hỏi: “Khi nào em ly hôn? Đừng sợ hắn, đến lúc đó ở bên anh, hắn chẳng tìm ra em đâu.”

Tôi còn định ly hôn, rồi ở bên anh ấy.

Mà nếu chồng đánh tôi thật, thì đúng là nên ly hôn.

Tôi trầm tư suy nghĩ.

Ai là chồng tôi đây.

Anh lại nói tiếp: “Luật sư anh tìm cho em rồi, vụ kiện ly hôn cũng đừng lo. Em cũng đừng sợ ảnh hưởng đến sự nghiệp của anh, anh không đi theo con đường fan nữ đâu, anh dựa vào thực lực, biết chưa?”

Trời ơi, tôi hoàn toàn chìm đắm trong vẻ đẹp trai của anh rồi.

Ai có thể kháng cự được một anh chàng đẹp trai dỗ dành mình chứ.

Giọng anh rất hay, trầm thấp gợi cảm.

Tim tôi tê tê, ngứa ngáy.

Muốn ngủ với anh ấy.

Tôi gật đầu, ngoan ngoãn nói: “Vâng.”

4

Anh lại hỏi: “Cái tên sếp khốn nạn kia còn quấy rối em không?”

Sếp khốn nạn?

Lại là ai nữa?

Anh tiếp tục: “Hay là em nghỉ việc đi, cuối tuần còn phải tăng ca, chẳng có cuộc sống gì riêng, còn phải đối mặt với lão dê già kia. Em làm trợ lý cho anh đi, ngày nào cũng được ở bên nhau.”

Thì ra tôi đang đi làm, còn hay tăng ca.

Sao mà khổ vậy trời.

Sếp còn là lão dê xồm?

Chắc là xấu lắm rồi.

Tôi gật đầu đại.

Đang nói thì điện thoại tôi đổ chuông.

Tên hiển thị: Sếp – Phó Thần.

Cái tên nghe y như tiểu thuyết ngôn tình.

Thật đáng tiếc.

Bạn trai ra hiệu cho tôi nghe máy.

Anh ấy bật loa ngoài.

Không biết vì sao, trong lòng tôi có chút chột dạ, lại không vui vì hành động này của anh.

Nhưng tôi không nói gì.

Đầu dây bên kia vang lên giọng nam lạnh lùng: “Đi đâu rồi? Sao không đến công ty?”

Giọng nghe như của một người đàn ông trẻ.

Không già.

5

Tôi cẩn thận cân nhắc lời nói: “Sáng nay bị tai nạn xe, đang ở bệnh viện.”

Bên kia có chút gấp gáp: “Em không sao chứ? Bệnh viện nào?”

Tôi báo tên bệnh viện.

Bạn trai tôi còn phải chuẩn bị cho buổi diễn.

Theo như lời bạn trai, tôi kết luận rằng anh ấy mới đến thành phố S vào tối qua nên tôi đã đến tìm anh, và ngủ lại với anh một đêm.

Sáng nay tôi rời đi, lúc gặp tai nạn là đang nói chuyện với anh qua điện thoại.

Xem ra tình cảm giữa tôi và bạn trai rất ổn định, lại yêu thương nhau.

Phải ly hôn trước đã.

Ly hôn xong thì mới quang minh chính đại mà đến với anh.

Nhưng thật kỳ lạ, tôi trước giờ vẫn là cô gái thật thà mà.

Vậy mà lại ngoại tình.

Liên tưởng đến việc bị chồng đánh, bị sếp đè ép và quấy rối, tôi thật sự có khả năng vì bị vặn vẹo tâm lý mà ngoại tình.

Không ngờ cuộc sống khi trưởng thành của tôi lại khổ như vậy.

May mà có người bạn trai đẹp trai đến an ủi tôi.

Nếu không chắc tôi đã hắc hóa tại chỗ rồi.

Sếp tắt máy điện thoại một cách vô lễ.

Bạn trai rất khinh thường sếp.

Anh còn phải đến hiện trường tham dự một buổi ký kết đại diện.

Anh đeo khẩu trang và đội mũ lưỡi trai rồi rời đi trước.

Dáng người anh rất cao lớn, lại càng thêm ngầu.

Lần sau gặp lại, nhất định phải nếm thử xem mặn nhạt thế nào.

Hồi học cấp ba tôi đã tò mò rồi, không ngờ sau một giấc tỉnh lại, tôi lại có thể cùng một mỹ nam mây mưa chăn gối!

Báo cáo Nếu phát hiện thiếu chương hoặc bất kỳ vấn đề nào, hãy phản hồi cho tôi! :)