Chương 35 - Ai Động Lòng Trước Là Thua

Sắc mặt Linh Nhiên trở nên lạnh lùng, hắn nhìn Thanh Giản đang cố gắng chống đỡ với vẻ chế giễu

Thanh Giản kéo ta ra sau lưng mình, lộ ra Thanh Hà - từ đầu đến giờ vẫn luôn lặng lẽ đứng ở một bên - ra ngoài, ý muốn nói rằng đây mới là người Linh Nhiên cần.

Linh Nhiên ho khan, thản nhiên lau đi vết máu trên miệng: "Lẽ ra nên như vậy."

Thanh Hà cười nói: "Sư huynh, dù bây giờ huynh không còn tình cảm với ta, nhưng tình huynh muội mấy trăm năm qua, huynh cũng không còn nhớ chút nào sao?"

Thanh Giản nhíu mày, nhưng vẫn nói: "Thanh Hà, Sơ Nguyệt đã thay thế ngươi suốt mấy chục năm."

Thanh Hà thu lại nụ cười, nói: "Vậy nếu hôm nay Ma quân nhất quyết muốn mang nàng đi thì sao?"

Thanh Giản lắc đầu, ý tứ rõ ràng.

Nghe đến đây, Linh Nhiên cuối cùng không còn kiên nhẫn nữa cười lạnh nói: "Dựa vào ngươi?"

Thanh Giản chậm rãi nói: "Nếu ta đoán không sai, Ma quân hiện giờ đang áp chế tu vi của mình, mới không phi thăng kiếp, đúng không?

"Dựa vào tu vi hiện giờ của Ma quân, một mình xông vào Thanh Vân môn của ta, có phải là quá liều lĩnh rồi không?"

Trên người Linh Nhiên đột nhiên bốc lên một vòng lửa, nhưng trong chớp mắt liền tắt. Ma khí quanh hắn theo đó cũng trở nên dày đặc hơn.

Thanh Giản ngay lập tức biến sắc: "Ngươi phá giải phong ấn."

Trên trời bắt đầu tụ tập mây độ kiếp, Linh Nhiên không còn kiềm chế lại nữa, chỉ một chiêu đã khiến Thanh Giản ngã gục không đứng dậy nổi. Những người khác bị uy lực ẩn chứa trong đó làm kinh sợ, nhất thời không dám hành động bừa bãi.

Ta chạy về phía Linh Nhiên, nhìn lên mây độ kiếp trên trời, không biết phải làm sao: "Ta vẫn chưa thể giúp chàng tiêu diệt tâm ma, là ta vô dụng." 

Nước mắt không thể kiểm soát mà tuôn ra, ta nghẹn ngào nói: "Bây giờ ta sẽ đi giết Thanh Giản, chàng đợi ta."

Linh Nhiên kéo ta vào lòng: "Ta đã tự diệt tâm ma, nàng chỉ cần ở bên cạnh ta là đủ."

Giọng hắn mang theo một chút trách móc: "Ta không muốn nhìn thấy nàng bất chấp mạng sống nữa. Chuyện này vốn đã định sẵn không thể thay đổi, ta không muốn nhìn thấy nàng như vậy. Ta đã là Ma chủ, phải đi con đường của mình, diệt tâm ma của mình, hà tất phải cầu người khác công nhận hay phủ định."

"Ta bế quan diệt đi tâm ma, trở về lại nghe nói nàng quay về Thanh Vân môn." Hắn lo lắng kiểm tra cơ thể ta, sau đó thở phào nhẹ nhõm: "Không bị thương là tốt."

Ta càng khóc dữ dội hơn: "Nếu không phải ta tu luyện quá chậm, chàng cũng không cần tự diệt tâm ma."

Hắn vỗ vỗ đầu ta, cười nói: "Nàng biết tại sao bây giờ ta có thể tự chém tâm ma không?"

Ta lắc đầu.

Linh Nhiên lau đi nước mắt cho ta, ánh mắt tràn đầy yêu thương: "Sơ Nguyệt, nàng thích ta không?"

Ta do dự một chút, rõ ràng chính ta là người bảo hắn hãy đi con đường của mình, đừng để bị tình cảm ràng buộc, nhưng bây giờ hắn ta sắp phi thăng, ta lại chỉ muốn nói hết tất cả những lời ngọt ngào để giữ hắn lại trên thế gian này.

Ta mạnh mẽ gật đầu, nghẹn ngào nói: "Linh Nhiên, ta hối hận rồi, ta muốn gả cho chàng."

Trong mắt hắn lập tức ngập tràn ý cười, đặt một nụ hôn sâu lên trán ta: "Sơ Nguyệt, ta có thể tự diệt tâm ma, là vì ta biết, dù thiên hạ có sỉ nhục hay căm hận ta, nàng vẫn sẽ kiên định đứng bên cạnh ta. Như vậy, ta còn có gì phải sợ?"

Hắn lại lần nữa ôm chặt ta vào lòng, giọng nói cũng mang theo chút nghẹn ngào: "Sơ Nguyệt, nàng phải tu luyện thật tốt, ta sẽ đợi nàng, đợi mãi."

Ta khóc nức nở, cố gắng nói: "Ta sợ chàng... đợi đến khi sắp hết thọ nguyên, cũng vẫn không đợi được ta..."

Linh Nhiên thở dài: "Dù vậy ta vẫn sẽ đợi nàng, vì thế nàng nhất định phải phi thăng, phải đến tìm ta."

30

Thiên kiếp phi thăng lờ mờ ẩn chứa năng lực diệt thế. Trong đó còn có cả nghiệp hỏa thiêu đang cháy hừng hực, giống như muốn thiêu đốt cả thế gian.

Cũng may Linh Nhiên có nội công thâm hậu, cuối cùng vượt qua thiên kiếp, gặp chuyện kinh sợ nhưng không có hiểm nguy.

Thiên môn mở rộng, thân hình Linh Nhiên biến mất không còn thấy nữa.

Thậm chí ta còn chưa kịp nói lời tạm biệt với hắn.

Bên cạnh truyền đến tiếng hô lên vì sợ hãi, ta quay đầu nhìn lại, đúng là Thanh Hà thừa dịp vừa rồi mọi người bị thiên kiếp hấp dẫn mà giết Thanh Giản.

Nàng ta nằm ở trên thi thể Thanh Giản, nói: "Kiếp này ngươi vẫn không yêu ta, vậy kiếp sau yêu ta đi.”

Dứt lời, nàng ta lập tức tự sát.

31

Sau khi Linh Nhiên phi thăng, ta tìm một nơi thanh tịnh để tu luyện.

Linh Nhiên cho ta toàn bộ tư khố nhiều năm của hắn, để về sau ta tập chung tu luyện không lo lắng.

Nghe nói Ma giới hiện giờ rắn mất đầu, loạn thành một nồi cháo.

Cũng may, bây giờ nhân giới cũng tự lo không xuể.

Ta an tâm tu luyện, chờ đợi ngày gặp lại.

Ta biết, có người cũng đang chờ ta.

- Hoàn toàn văn - 

Sang trang để đọc truyện tiếp nha~